Bốn phía không khí ẩm ướt lạnh lẽo, trong phòng lại không có đèn, tiếng nhạc thiếu nhi kỳ quái vì giai điệu bị méo mó nên càng thêm quỷ dị chói tai.
Tống Cát ở cửa đấu tranh tâm lý rất lâu mới bước vào.
Nhưng nguyên nhân khiến cậu ta bước vào, ngoài câu "thứ đó không ăn thịt người" mà 777 nói, còn có —— ánh trăng bên ngoài luôn khiến cậu ta thấy rờn rợn, tuy chiếu xuống mặt đất trắng như tuyết, nhưng lại luôn có cảm giác như thế giới đen trắng.
Đặt Bừa 1118 cũng sợ hãi đứng bên cạnh, thỉnh thoảng cúi đầu nhìn thời gian trên điện thoại. Cô ấy phát hiện ra, chỉ cần không nhìn cái hộp đen đó, cũng không nhìn cái đầu người đáng sợ lúc hộp mở ra là có thể giảm bớt sợ hãi.
Có vẻ nó sẽ không xông ra khỏi hộp, hơn nữa cho dù có ra, phía trước vẫn còn nhiều người chơi cản đường.
Thấy Tống Cát bước vào, cô ấy gật đầu với Tống Cát, ánh mắt dừng trên người Tân Phái 444 đang trốn ở góc tường cùng mình: "Sao cậu không ôm đùi nữa?"
Mặt Tân Phái 444 đỏ lên, dù sao chuyện ôm đùi nằm thắng này mình làm thì sướng, người khác đều khinh thường, cảm thấy không có thực lực của bản thân, cho dù cấp bậc cao cũng là ăn hại, nhưng yêu cầu của cậu ấy không cao, có thể sống sót là được: "Ờ, có thời gian hồi chiêu... Hơn nữa ôm rồi, hình như đồ ăn của tôi không giao được nữa."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play