Đinh Hạ liên tục gõ cửa: "Mẹ, cho con ra ngoài!"
"Cho con ra ngoài để đi chết à? Có phải con muốn chọc mẹ tức chết mới vừa lòng không?"
Đinh Hạ: "Cậu, cậu khuyên mẹ con đi!"
Đinh Thành thở dài: "Tiểu Hạ, cậu phải khuyên con, chúng ta đều là người thường, không đấu lại thứ đó đâu, nhân lúc con chưa bị để ý, mau chóng tránh xa, giữ mạng mới là quan trọng nhất!"
"Mẹ, mẹ cũng từng gặp Đàm Lam, anh ấy là người thầy tốt nhất của con, không có anh ấy lần trước con làm nhiệm vụ có lẽ đã xảy ra chuyện rồi, anh ấy là người tốt, cũng là người phụ trách vụ án này, chẳng lẽ mẹ muốn con trơ mắt nhìn thầy và đồng nghiệp của mình chết sao? Còn có bao nhiêu đứa trẻ, đó là một trường học, nếu thứ đó đã chạy ra ngoài, sớm muộn gì những đứa trẻ đó cũng sẽ xảy ra chuyện, mẹ biết tính cách của con, hai người không thể nhốt con cả đời."
Đinh Hạ nói tiếp: "Nếu con sợ nguy hiểm, nếu con là loại người đó, ban đầu con đã không chọn nghề này, con sẽ không chạy trốn, bất kể đối phương là gì, con đều sẽ chống cự đến cùng, hơn nữa hai người thật sự chắc chắn con không bị nó để ý sao? Bây giờ con biết đã quá nhiều rồi, đứa trẻ đó có thể theo con đến bệnh viện, chứng tỏ con không thể toàn thân trở ra."
Mẹ Đinh Hạ: "Con không hiểu những thứ này nguy hiểm đến mức nào, cậu con năm đó suýt nữa..." Bà ấy vừa nhớ tới những chuyện gia đình đã trải qua khoảng thời gian đó thì lại sợ hãi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT