Phương Thành nhíu mày: "Nhanh vậy sao? Một tuần, ngay cả lễ truy điệu thuyền trưởng Kiều cũng chưa xong, hơn nữa cậu có tự tin đối đầu với Mẹ không? Thậm chí cậu không biết nó ở đâu, hơn nữa theo cách nói của cậu, phạm vi kiểm soát của nó bao trùm cả hệ hằng tinh, vậy cho dù chúng ta cất cánh, trong vài chục năm, cũng không thoát khỏi phạm vi kiểm soát của nó."
Phương Lan nói: "Tôi biết, nhưng chúng ta phải thử một lần."
Phương Thành đứng dậy, đi vòng ra sau lưng cậu ấy, nhìn bản thiết kế tàu vũ trụ mới treo trên tường: "Thuyền trưởng Tùng từng nói với tôi, ông ấy rất khâm phục sự can đảm này của cậu, tuy thuyền trưởng Mạnh không khen cậu nhiều, nhưng cũng từng nhắc đến, cậu là thuyền trưởng duy nhất bà ấy coi trọng, còn thuyền trưởng Kiều, càng không cần phải nói nhiều, bà ấy coi cậu như con mình mà bồi dưỡng."
Phương Lan quay đầu nhìn cậu ta: "Cậu muốn nói ——"
Một tia sáng lóe lên.
Ánh sáng thẳng tắp, bắn vào ngực Phương Lan.
Đó là súng laser.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play