Tình thế tạm thời rơi vào bế tắc.
Trần Diệp nhận ra, nhóm binh lính đào tẩu này vẫn còn chút cảnh giác với bọn họ, nhưng dù sao lúc này chính là thời cơ tốt để trà trộn vào nội bộ, bọn họ đi đường xa như vậy, chẳng phải là vì muốn gia nhập quân đội sao?
Hiện giờ tên chột mắt và lão Đại thổ phỉ đã nằm thẳng dưới đất, đầu lìa khỏi cổ, mấy người trước mắt này chính là tấm ván cầu tốt nhất của họ.
Hơn nữa, họ vừa mới cứu mạng những người này.
"Tôi là Trần Diệp."
Mấy tên lính lam lũ đứng túm tụm lại, vẫn chưa hạ vũ khí trong tay, chàng trai bị thương ở cánh tay có vẻ là tướng lĩnh của họ, lúc này đang nhìn chằm chằm vào Trần Diệp, đáp: "Vương Hột."
Trần Diệp chủ động giải thích: "Ngày thường chúng tôi sống trong thung lũng, luyện được bản lĩnh, nghe nói thiên hạ đại loạn, người tài lên ngôi, vì vậy xuống núi muốn tìm minh chủ, phò tá ngài ấy, gặp phải các anh hoàn toàn là ngoài ý muốn, các anh đừng lo, vừa rồi chúng tôi ra tay với bọn họ, chỉ vì bọn họ muốn giết cả chúng tôi, chúng tôi chỉ là tự vệ mà thôi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play