Mặt gương tắt ngấm.
Ánh trăng hoàn toàn biến mất, dù trên trời không có nhiều mây, chỉ vài tầng mây mỏng điểm xuyết, nhưng mặt trăng cũng trở nên u ám như một bóng đèn hết điện.
Đương nhiên Tô Dao Minh không thể biết được chuyện gì đã xảy ra ở phía bên kia mặt gương —
"Chỉ có thể chúc phúc cho họ thôi."
Trúc Diệp Kim nghĩ về những người và hoàn cảnh mà mình đã thấy qua mấy mặt gương, đột nhiên cảm thấy nơi ở và xuất thân của mình với Tô Dao Minh cũng không đến nỗi tệ.
Cho đến nay vẫn chưa gặp phải chuyện ma quái khó nhằn nào, chỉ có sự ngang ngược hống hách ở khắp nơi.
Mấy ngày sau đó Trúc Diệp Kim đều trốn ở chỗ Hàn Sơn. Vì phát hiện Trúc Diệp Kim mất tích, bên quán xá cũng phái người đến hỏi, nhưng chỉ kiểm tra qua loa, rồi nhanh chóng vì chuyện lễ tế mà không tiếp tục truy cứu nữa, chỉ cho rằng Trúc Diệp Kim đã nhận ra mình chửi bới giữa đường đã gây ra họa lớn thế nào, sợ bị phạt nên tự trèo cửa sổ bỏ trốn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play