Bạch Cốt rời đi ngay sau khi cầu phúc xong, nàng thậm chí còn chưa kịp ăn tối đã lặng lẽ biến mất, ngay cả một câu chào hỏi cũng không có.
Chử Hành tìm quanh sơn trại cũng không thấy người đâu, lúc đó hắn mới biết rằng người đã đi rồi.
Lạc Khanh nghe vậy trái lại không có phản ứng gì, tiếp tục đặt chén đũa cho bọn họ.
Hà Bất Hoan lo lắng, đứng dậy đi về phía Chử Hành: "Sao lại đi rồi, hắn không cùng chúng ta về kinh đô sao?
Ngươi đã tìm kỹ hết chưa, cho dù hắn muốn đi cũng sẽ ăn tối xong mới đi, trên bàn toàn là những món thịt mà hắn thích ăn, sao có thể nỡ lòng rời đi như thế chứ!".
Chử Hành lắc đầu tỏ vẻ bất lực: "Thật sự đã đi rồi, nếu không thì đã sớm ngồi vào bàn ăn rồi".
Chử Hành nói quả thực cũng đúng, trước đây mỗi khi tới giờ ăn Bạch Cốt luôn là người đầu tiên đến bên bàn đợi. Dáng vẻ rất hăng hái hệt như chó con đang chờ được gặm xương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT