Tần Chất rốt cuộc vẫn đánh giá thấp tính khí của chó con. Từ sau khi cắt mấy sợi tóc của nàng, chó con vẫn rầu rĩ không vui, giờ cũng không chịu gấp rút lên đường mà chỉ cúi đầu ngồi im một chỗ không chịu nhúc nhích. Tần Chất nói đạo lý thế nào cũng không nghe, cứng rắn lại càng không được nên chỉ đành nhẫn nại dỗ dành thật lâu, còn đặc biệt hái cho nàng một ít nấm độc màu sắc sặc sỡ mới miễn cưỡng dỗ được chó con dời vị trí.
Nhưng suốt dọc đường chó con vẫn không vui, thỉnh thoảng lại u oán nhìn Tần Chất, lúc lại chạy đi cũng không nói lời nào, rất là thù dai; mỗi ngày chỉ có lúc Tần Chất chải tóc cho nàng mới có thể vui vẻ một chút, bằng không sẽ cáu kỉnh cả ngày.
Đi mãi gần nửa tháng mới ra khỏi khu rừng rậm, đến vết thương trên người cũng đã khỏi bảy tám phần.
Hôm nay Bạch Cốt lại nổi giận, bởi vì Tần Chất chải tóc cho nàng xong lại không hái mấy cây nấm nhỏ sặc sỡ cho nàng. Trước đây ngày nào cũng có, hôm nay đột nhiên không có tự nhiên sẽ có chút không vui.
Bạch Cốt chậm rãi đi ở phía sau, Tần Chất đi một lúc phải quay đầu lại chờ, thấy nàng cúi đầu ai oán, lề mề đi ở phía sau, nhất thời lại tức giận đến mất bình tĩnh.
Mộ Đế vương được xây dựng rất lớn, ra khỏi khu rừng phía sau là tới Bách Bộ Sơn.
Bách Bộ Sơn chỉ có nham thạch vách núi cheo leo, gốc cây khô, dọc đường đi chẳng có lấy một ngọn cỏ thì hắn bới đâu ra nấm sặc sỡ cho nàng đây?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play