Dịch: Phi Phi
Bạch Cốt ngồi đợi một mình trước ngôi mộ rất lâu, sắc trời chuyển từ sáng đến tối rồi lại từ tối đến sáng nhưng núi rừng hoang vắng vẫn không có bóng người lui tới.
Nàng vẫn cố chấp chờ đợi, mọi người đều đã có đáp án trong lòng, chờ đã lâu như vậy, chưa biết chừng Sát Bà kia đã ra tay, Tần Chất có lẽ đã lành ít dữ nhiều, cho dù là Sở Phục Chử Hành cũng chờ đợi trong tuyệt vọng.
Nàng không tin, chỉ duy nhất có nàng không tin, nàng không tin Tần Chất sẽ chết, nàng không muốn trận cãi vã quyết liệt ngày ấy là lần cuối cùng họ gặp mặt…
Bạch Cốt lẳng lặng đứng đợi trong gió, chín quỷ sau khi trở về từ Lĩnh Uyên cũng đã kiệt sức, chỉ còn nàng chống đỡ tựa như không hề hấn gì. Nàng gần như không hề cử động, cũng không mở miệng nói chuyện, hệt như một cục đá vô tri.
Ánh mặt trời dần sáng tỏ soi rõ vùng hoang sơ cùng cốc, gió núi lạnh lẽo thổi bay vạt áo nàng, lụa mỏng phấp phới vô cùng đẹp mắt, thế nhưng bóng dáng mảnh mai lại tràn đầy sự cô đơn quạnh quẽ.
Đột nhiên có ba con chim bay vút đến, đôi mắt chuyển động cực kỳ quỷ dị, rõ ràng không phải là vật sống, màu sắc tròng mắt cực kỳ đẹp như được khảm lưu ly.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play