Dịch: Phi Phi
Bạch Cốt ngồi im nhìn hắn xoa bóp mắt cá chân cho mình, đã lâu bọn họ không nói với nhau câu nào, thậm chí tình cảnh hiện giờ còn có vẻ thấy chán ghét khi nhìn nhau.
Nàng càng nuối tiếc nhớ về những ngày mới thành thân, đáng tiếc là có những chuyện đã qua sẽ không thể quay về nữa. Khâu Thiền Tử nói rất đúng, trước nghiệp lớn thì tất cả đều là hư vô, xưa nay người ngồi ở vị trí ấy chú định sẽ cô đơn, căn bản sẽ không có ngoại lệ.
Nàng hoảng hốt nhớ lại sắc mặt của hắn khi nhìn Thái tử chết, lạnh lùng bạc bẽo khiến người khác lạnh sống lưng. Bạch Cốt nhìn khuôn mặt lạnh nhạt xa cách của hắn, vô thức mở miệng hỏi: “Thuốc trường sinh bất lão có thật ư?”.
Tần Chất hơi dừng tay lại, khóe môi hắn lúc ngẩng đầu lên nhìn nàng gợi lên ý cười nhàn nhạt, “Cô thấy sao?”.
Bạch Cốt bàng hoàng không dám tin hắn dám nối dối chuyện này. Cả người nàng phát run, lập tức duỗi tay giữ chặt tay hắn, giọng nói cao hơn mấy phần, “Chàng điên rồi ư, thế nào thì Hoàng đế cũng chết trước chàng, nếu ông ta chết thì lời nói dối của chàng sẽ vỡ lở, đến lúc đó chàng phải làm sao!? Huống chi nguyên nhân cái chết của Thái tử cũng là do chàng tạo ra, ngày nào Hoàng đế còn đó thì vẫn khó chắc ông ta không đổi ý!”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play