Dịch: Phi Phi
Nói là bảo trọng nhưng thực chất là vĩnh biệt, có lẽ đây là lần cuối cùng họ gặp mặt. Những ký ức lần lượt hiện ra trước mắt, mỗi khi nàng quyết định thì hắn không thể thay đổi được, cũng không thể khuyên được nàng… lần này cũng vậy.
Có lẽ là cảm giác sinh ly tử biệt khiến Công Lương Đản buông bỏ dè dặt, hắn đưa tay xoa đỉnh đầu nàng, gương mặt tuấn tú tràn đầy thương cảm, âm thanh nhẹ đến mức phải lắng nghe mới nghe thấy được, “Bạch Bạch, muội cũng phải bảo trọng, nếu thay đổi quyết định thì đừng quên tới tìm ta”.
Ngày nắng cao vời vợi, ánh mặt trời chói chang, cỏ cây nhẹ nhàng đung đưa theo gió, thỉnh thoảng sẽ có con bướm vờn qua những khóm cây, một lát sau sẽ đậu trên cánh hoa. Nhành hoa yếu ớt bị đè nặng hơi chùng xuống dường như đang phải oằn mình chống đỡ gánh nặng.
Bạch Cốt nhìn bóng dáng Công Lương Đản biến mất trước mặt liền cảm thấy thế sự biến đổi khôn lường, có lẽ chẳng ai trong bọn họ nghĩ tới bản thân sẽ bước đến ngày hôm nay…
Bạch Cốt đứng im lặng hồi lâu mới vươn tay lấy kiếm, nàng lấy lục lạc vợt Khuyết Nha đang nhàn nhã ngủ trên cánh hoa, không thèm để ý đến phong tình mà nhắc nhở nó, mặc cho sẽ có thể quấy nhiễu đến giấc mơ đẹp của con sâu nhỏ: “Khuyết Nha, chúng ta về phòng thôi”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT