Chuyện này là thế nào?
Tại sao mẹ Nhã Linh lại có thể có con? Rõ ràng mình nhớ trước đây mẹ không hề có con mà. Những suy nghĩ liên tục hiện lên trong đầu An Dương, khiến cậu càng thêm rối bời. Nhưng rồi, như có thứ gì đó nhẹ nhàng len vào lòng cậu — nếu mẹ thật sự có con, cũng tốt mà. Như thế mẹ sẽ vui vẻ hơn, sẽ không còn buồn như trong trí nhớ của cậu nữa.
Trước đây cậu từng nghe rằng vì không thể sinh con, mẹ Nhã Linh từng bị bên nhà chồng làm khó. Dù thế nào, chuyện này cũng là chuyện tốt.
Trong căn phòng yên tĩnh, hai người phụ nữ đang trò chuyện với nhau.
“Dạo này bên kia có còn làm khó dễ chị không?” — Hạ Vân dịu giọng hỏi.
“Từ lúc chị mang thai thì bên đó không còn làm khó chị nữa rồi.” — Nhã Linh mỉm cười, ánh mắt ánh lên sự yên bình. “Chị cũng không trách họ đâu. Dù sao thì họ cũng chỉ lo cho Văn Khải thôi. Em biết mà, chị với anh ấy kết hôn năm năm rồi nhưng mãi chẳng có con. Đã có lúc chị từng nghĩ sẽ giải thoát cho anh ấy…”
Chị dừng lại một chút, giọng nói như có gì nghẹn lại: “Nhưng mỗi lần chị nhắc tới, anh ấy liền nổi giận. Anh bảo kết hôn với chị vì yêu chị, không phải vì muốn sinh con. Nhưng em biết không… trong lòng anh ấy thật ra vẫn mong có một đứa bé, chỉ là sợ chị buồn nên chẳng dám nói ra.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play