Buổi sáng đầu tiên trong thế giới mới, ánh nắng len qua khe cửa sổ, rọi lên gương mặt nhỏ nhắn của Tô Trầm Ca. Hắn hé mắt, khẽ cựa mình trong vòng tay ấm áp của Lâm Nhã Linh. Cảm giác mềm mại và yên bình khiến hắn thoáng ngơ ngác — đã bao lâu rồi hắn không được cảm nhận sự dịu dàng này?
“Bảo bối của mẹ tỉnh rồi à?” — giọng nói dịu dàng vang lên bên tai hắn. Bàn tay người phụ nữ nhẹ nhàng vỗ về lưng hắn. Tô Trầm Ca cố nén lại cảm giác xấu hổ. Dù đã chấp nhận nhiệm vụ, hắn vẫn không thể tin nổi bản thân giờ lại là một đứa trẻ… hơn nữa, còn phải bú sữa mẹ.
Hắn thở dài trong đầu. Chuyện mất mặt nhất đời mình, chắc là đây rồi.
Sau khi bú sữa no nê, Tô Trầm Ca thầm thở dài trong lòng. Đây chắc chắn là chuyện mất mặt nhất trong đời hắn – một người trưởng thành lại phải bú mẹ như một đứa trẻ thực sự. Dù biết mình đang trong thân thể của một đứa bé, hắn vẫn cảm thấy xấu hổ không nói nên lời. Nhưng thôi, muốn hoàn thành nhiệm vụ, đành chấp nhận.
Lâm Nhã Linh nhẹ nhàng lau miệng cho hắn rồi bế hắn xuống phòng khách. Trong không gian ấm cúng, hắn bắt gặp một người đàn ông đang ngồi trên ghế sô pha, ánh mắt dịu dàng nhìn về phía hai mẹ con.
"Anh xem này, bảo bối của chúng ta bú no rồi." Lâm Nhã Linh nở nụ cười hiền, nhẹ nhàng nói.
Người đàn ông đó chính là cha – Tô Văn Khải.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play