Sáng sớm hôm sau, Hoắc Tư Niên nhẹ tay nhẹ chân rời giường, khi đang ở phòng bếp chuẩn bị bữa sáng cho hai người thì Hoắc Đình Ân gọi điện thoại tới.
Hoắc Tư Niên nghiêng đầu, đưa điện thoại di động kẹp giữa lỗ tai và bả vai, thong thả ung dung mà đánh trứng gà: “Anh hai, tìm em có việc gì?”
Dường như tâm tình Hoắc Tư Niên rất tốt, ngay cả khi nói chuyện cũng mang theo vẻ mặt tràn đầy xuân ý nhộn nhạo, lúc này Hoắc Đình Ân đang ở trong văn phòng làm việc, sắp phải đi mở cuộc họp nghe thấy cũng phải hơi nhướng mi lên.
Anh ấy khẽ nhếch môi, lời ít ý nhiều nói: “Sáng nay Tiêu Như Vũ tới công ty cầu xin, khóc đến hoa lê đái vũ ấy.”
Hoắc Tư Niên kéo kéo khóe miệng: "Hừm” một tiếng, lười biếng trêu chọc: “Sau đó anh mềm lòng?”
Hoắc Đình Ân: “Anh bảo thư ký báo cảnh sát.”
Hoắc Tư Niên biết ngay sẽ là như vậy, vị anh trai này của anh có tiếng là Diêm Vương mặt lạnh, báo cảnh sát hẳn là sự lựa chọn nhân từ nhất mà anh ấy có thể làm rồi, Hoắc Tư Niên hơi nở nụ cười, chậm rì rì nói: “Anh thật đúng là quá mức lãnh lùng vô tình mà.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play