Một tuần sau, đồ gốm của Mạnh Ninh làm cuối cùng cũng khô, nhìn bên ngoài thì chỉ là một lọ đất bình thường, không hề liên quan gì đến ly nước và bình hoa, Mạnh Ninh đang nghĩ khắc gì lên trên bề mặt.
Nếu khắc Hoắc Tư Niên lên trên thì tốt, mặc dù Mạnh Ninh nghĩ như thế, nhưng tay nghề có hạn, vì thế cầm con dao nhỏ khắc vài hoa văn đơn giản lên trên, rồi phủ một lớp men xanh nhạt lên, cuối cùng mới mang đi nung.
Buổi chiều trở về ký túc xá, Mạnh Ninh ôm đồ gốm cô tự làm về ký túc xá, Tưởng Ý Hoan thấy động tác của cô vô cùng cẩn thận giống như ôm một món bảo bối vậy, cực kỳ hứng thú hỏi: “Mau cho tớ xem cái cậu làm là gì vậy?”
Mạnh Ninh mở hộp giấy nhỏ ra, lấy cái bát cô làm cho bạn cùng phòng xem, đôi mắt Tưởng Ý Hoan hơi mở to, tỉ mỉ nhìn một lần, nhịn cười, rồi khen ngợi: “Rất đẹp, nhìn rất giống với cái bát.”
Ánh mắt của Mạnh Ninh sáng hơn, tràn đầy mong đợi hỏi: “Cậu thấy đẹp không?”
Tưởng Ý Hoan không chút do dự: “Đẹp, đương nhiên là đẹp rồi!”
Tưởng Ý Hoan nói vô cùng mạch lạc rõ ràng: “Không những đẹp, mà còn rất có ích, vừa có thể làm bát ăn cơm vừa có thể trồng cây, một bát hai cách dùng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT