Hoắc Tư Niên đưa Mạnh Ninh đến cửa rồi rời đi, dường như anh rất bận nên rất ít khi qua đêm ở nhà cũ.
Về đến nhà, bên trong phòng hoàn toàn yên tĩnh, thời gian dường như đã ngủ thiếp đi trong căn phòng rộng lớn này, Mạnh Ninh sợ quấy rầy đến người khác cho nên cô thả nhẹ bước chân, thận trọng đi lên lầu.
Vừa mới lên tầng hai, hành lang mờ tối lọt vào trong tầm mắt mơ hồ không rõ ràng, Mạnh Ninh lục lọi muốn bật đèn, bỗng nhiên trước mặt tối sầm, còn chưa đợi cô phản ứng lại thì đã đụng phải một người.
Mạnh Ninh đau đến nỗi kêu lên một tiếng, theo bản năng che mũi lại, ngửi được trong không khí có mùi vị mới tắm xong, hương chanh sạch sẽ, mát mẻ lại dễ chịu.
Một giây tiếp theo, một bàn tay nhỏ gầy trắng trẻo lành lạnh mò cái công tắc ở trên tường, một tiếng “cạch’ vang lên, hành lang tối đen sáng lên trong nháy mắt, rất nhanh có một giọng nói quen thuộc truyền đến, mang một loại cảm giác không đếm xỉa của thiếu niên.
“Chị đúng là càng ngày càng giỏi đấy, dám về nhà trễ như thế.”
Trong tầm mắt mờ tối, Mạnh Ninh ngước mắt lên, đụng phải tầm mắt sâu thẳm đang rũ xuống của Hoắc Sâm, cậu thiếu niên nhuộm mái tóc vàng trước đây giờ đã thành màu đen, còn cắt ngắn đi một chút, mí mắt lịch sự tuấn tú, có mấy phần giống với Hoắc Tư Niên, nhưng rõ ràng ngũ quan lại thiếu đi mấy phần sắc bén và tính công kích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play