Tạm biệt Hoắc Tư Niên, mãi cho đến khi lên máy bay, gương mặt Mạnh Ninh vẫn đỏ.
Tôn Dĩnh nghiêng đầu nhìn Mạnh Ninh rồi nói với vẻ quan tâm: “Ninh Ninh, có phải cậu bị cảm nắng rồi không, sao mặt đỏ thế?”
Mạnh Ninh sờ gương mặt nóng bừng của mình theo bản năng, rồi lắc đầu với vẻ chột dạ: “Không bị cảm nắng, hôm nay tớ mặc hơi nhiều.”
Tưởng Ý Hoan ở bên cạnh cười xấu xa thò người tới. Cô ấy dùng bả vai huých nhẹ Mạnh Ninh, cười hí hửng: “Vừa rồi Hoắc Tư Niên nói gì với cậu đấy? Tớ thấy mặt cậu tự dưng đỏ bừng.”
Nhớ đến câu nói ý nghĩa thâm sâu của Hoắc Tư Niên, trái tim Mạnh Ninh đập thình thịch dữ dội. Cô cảm thấy bản thân mình đã không còn cách nào đối mặt từ “gậy tiên nữ” này nữa.
Cô nghĩ ngợi rồi nói với vẻ nghiêm túc: “Về sau nhóm chúng ta nên đứng đắn hơn, tốt nhất là bớt nói về mấy chủ đề liên quan tới sắc dục.”
Trong ba người, Tưởng Ý Hoan là người hay lái câu chuyện vào chủ đề này nhất, một lời không hợp là nói sung tới bến. Nhưng thực ra cô ấy chẳng có chút kinh nghiệm thực tế nào cả, đúng là khi lý luận thì nói năng hùng hồn, còn lúc hành động lại biến thành kẻ câm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT