Nghe được câu trả lời này của Trần Mặc, Triệu Mẫn cảm thấy mình đã có thể giải toả gánh nặng trong lòng bấy lâu nay.
Chỉ vì Trần Mặc muốn theo đuổi lĩnh vực nhạy cảm này, Triệu Mẫn đành đâm lao phải theo lao. Nếu như có thể, cô sẽ tuyệt đối không bao giờ đụng đến vũng bùn này.
Đối với người dân bình thường, năng lượng hạt nhân này là một điều cấm kỵ, nếu bọn họ không cẩn thận thì sẽ mất cả chì lẫn chài.
Hiện giờ, cấp trên đồng ý bàn bạc hợp tác thay vì trực tiếp yêu cầu bọn họ bàn giao công nghệ, hay thậm chí còn cấm bọn họ tiếp tục nghiên cứu, như vậy đã là câu trả lời tốt nhất rồi.
“Công tác chuẩn bị đến đâu rồi?”
Trần Mặc hỏi.
“Chờ chút.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT