Sau khi nói xong, Mumang thở dài một hơi, tựa như đang hoài niệm chuyện cũ. Tộc trưởng Tuoshan cũng có biểu hiện giống hệt ông ta.
Mumang dẫn Trần Mặc đến một cái kệ lớn, sau đó tháo bỏ lớp da thú bao phủ ở trên đó, để lộ hai món vật có kết cấu kim loại.
“Mặc tiên sinh, ngươi biết đây là cái gì phải không? Tổ tiên của bộ tộc Manshan chúng ta vốn dĩ đã để lại rất nhiều máy móc, nhưng sau đó đã dần dần bị mai một và thất lạc. Tuy ta lần đầu được nhìn thấy cỗ máy trên người ngươi, nhưng lại cảm thấy nó có chút tương tự so với những miêu tả bên trong các ghi chép của tổ tiên chúng ta.”
Trần Mặc ra lệnh cho chiến giáp quét qua và khôi phục cấu trúc của hai loại “máy móc” do tổ tiên bộ tộc Manshan đã để lại, liền phát hiện đó chính là một khẩu súng không có đạn dược và một máy phát laser không có năng lượng. Tuy chúng có thiết kế khác với súng ống của Trái Đất, nhưng chức năng thì tương tự.
Hàm lượng kỹ thuật của hai loại vũ khí này tương đương trình độ công nghệ của nền văn minh Trái Đất.
Thấy Trần Mặc đang nghiên cứu máy móc trên kệ, Mumang bèn tháo máy phiên dịch trên đầu mình rồi đưa cho tộc trưởng Tuoshan, ra hiệu cho ông ấy tiếp tục giới thiệu.
“Theo ghi chép lịch sử của bộ tộc Manshan, tổ tiên chúng ta vốn đến từ trên một hành tinh xinh đẹp an lành. Vào một thời điểm trong quá khứ, hành tinh đó đã phát sinh một thảm họa kịch liệt, không còn thích hợp để sinh sống, vậy nên cư dân ở đó bắt đầu phân chia ra thành rất nhiều đội ngũ và lên kế hoạch di cư ở nhiều nơi khác nhau, và tổ tiên chúng ta là một trong số họ. Sau khi trải qua hàng trăm năm lưu lạc, tổ tiên chúng ta cuối cùng đã đáp đến hành tinh này.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT