Trò chơi kết thúc, mấy người an vị ngồi ở trên đồng cỏ, vừa nói chuyện phiếm vừa nhìn lên bầu trời, Vô Song nằm dài trên người Triệu Mẫn mà cười cười nói nói.
Căn nhà hiện tại của bọn họ chỉ lớn hơn nhà của những người bình thường một chút, đời sống sinh hoạt cũng cực kỳ bình thường. Trần Mặc vẫn luôn đi đi về về giữa nhà và công ty, hắn thỉnh thoảng sẽ nghỉ ngơi ra ngoài chơi một chút, hoặc đi xã giao mở rộng quan hệ, cho nên cơ hội đi ngắm sao cùng người nhà như vậy cũng rất hiếm thấy.
“Dì Mẫn à, con nói cho dì biết một chút về các điều ước của con khi thấy mưa sao băng, dì có muốn nghe không?” Vô Song ghé vào người Triệu Mẫn, cô bé vừa cười vừa nói.
“Mẹ không thể nghe sao?”
“Không thể, ta chỉ nói cho dì Mẫn thôi.”
Tiểu Ngư có chút dở khóc dở cười, đôi khi cô cũng hoài nghi rằng con bé có phải con ruột của mình không.
Vô Song ghé vào lỗi tai của Triệu Mẫn nhỏ giọng thì thầm, chưa nói xong toàn bộ thì cô bé đã bị Triệu Mẫn cù lét, hai người một lớn một nhỏ náo loạn thành một đoàn. Không lâu sau đó, cuộc chiến liền lan sang Tiểu Ngư và Mặc Nữ, Vô Song chính là chất tạo hương của cái nhà này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT