Kế đó Ân Minh Lộc đi sớm về trễ, không lâu sau Khương Minh Thấm cũng bắt đầu hành trình đi sớm về trễ theo. Mỗi lần trở về, mặt mày cô ta rạng rỡ như vừa soi đầu vào hoa đào, tràn đầy ngọt ngào vô biên, khóe môi cong lên tự nhiên như không kiềm được. Trong nhà ai nấy đều hiểu rõ, vị đại tiểu thư này, đang yêu rồi.
Sau đó, tán gẫu một chút thì vẫn phải làm việc như thường. Bằng không thì sao? Bị quản gia bắt gặp lười biếng tám chuyện là sẽ bị trừ lương. Chỉ có khi bắt gặp tiểu thiếu gia cũng đang tám, thì quản gia mới chịu dừng tay nhập hội cùng họ tám luôn.
Lần nọ ở đình viện đang cho chim ăn, bắt gặp ngay cảnh tiểu tôn tử đang xách giày tính chuồn êm vào nhà, Ân lão gia tử tức đến nỗi râu ria dựng ngược, quát: “Đứng lại!”
Thiếu niên lập tức quay đầu nhìn, thấy rõ là lão gia tử, bèn nhẹ nhàng thở phào. Hắn còn tưởng là Ân Vân Cừu, nếu là gia gia thì áp lực giảm hẳn.
“Về nhà muộn thế này, thật sự là đang yêu đương đấy à?” Lão gia tử chất vấn, “Nhìn cái dáng vẻ lén lút của ngươi, vừa về đến nhà đã định cởi giày, có phải đã làm chuyện gì trái với lương tâm không?”
“Không có.” Thiếu niên trả lời vô tội.
Còn về việc là không yêu đương thật, hay là không làm chuyện trái lương tâm, thì khó mà nói rõ. Lão gia tử tất nhiên không tin, hừ một tiếng rồi lại hỏi: “Cô ta là người nơi nào? Hai đứa làm sao quen nhau?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play