Phòng họp nội
Ân Minh Lộc đang chăm chú phê duyệt văn kiện thì Phó Kim Tu – thủ tịch bí thư kiêm ái nhân của hắn – bưng tới một ly cà phê. Đặt ly cà phê xuống bàn xong, y bất ngờ cúi người, gỡ kính trên sống mũi hắn, rồi cúi đầu hôn lên môi hắn một cái vừa vặn.
Có lẽ là sợ tóc mái mềm mại của hắn làm vướng víu, đối phương nhẹ tay vén ra sau, nụ hôn dịu dàng ban đầu liền biến thành hơi có phần cắn mút mãnh liệt, miệng còn khẽ thì thầm gọi tên hắn: “Minh Lộc, Minh Lộc…”
Ân Minh Lộc hơi ngẩn người, lại hơi thẹn thùng. Bị đối phương thân mật như vậy, mọi mệt mỏi vì công việc đột nhiên đều bị quên sạch.
“A Tu, sao tự nhiên lại hôn ta vậy?” Hắn theo bản năng đưa tay định đẩy người kia ra, dù gì cũng đang ở văn phòng, nhỡ mà bị paparazzi bên ngoài chụp được thì sao? Tuy rằng từ sau khi thành niên, hai người đã quang minh chính đại ở bên nhau, nhưng mỗi lần bị thân mật công khai thế này, hắn vẫn không tránh khỏi đỏ mặt.
Nhưng tay hắn còn chưa kịp vươn ra, Phó Kim Tu đã buông hắn ra, sải chân dài bước tới cửa sổ. Y kéo mành xuống, tiếng chim hót hoa nở bên ngoài lập tức bị cắt đứt, căn phòng họp cũng tối hẳn đi mấy phần, nhưng bầu không khí kín đáo này lại khiến hai người như vợ chồng son cảm thấy yên tâm hơn.
Phó Kim Tu ngồi xuống ghế sô pha, đưa tay ôm lấy Ân Minh Lộc. Người kia dáng người cao gầy, mặc sơ mi trắng, có lẽ là muốn thả lỏng một chút nên đưa tay cởi một chiếc cúc áo đầu tiên. Ngón tay thon dài lướt qua cổ áo, để lộ ra làn da trắng nõn ở xương quai xanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT