Màn đêm buông xuống. Trong làn sương dày đặc như sữa, chiếc xe buýt dường như đã hòa làm một với bóng tối. Trên xe, hơn một trăm người vẫn say ngủ. Ngoài người tài xế đã chết, không ai khác bị thương vong.
Trái ngược với tình trạng đó, bốn chiếc xe còn lại—dù mới chỉ là ngày đầu tiên—thì tỉ lệ sống sót đã đủ khiến người ta phải nghẹn lời. Mạng xã hội bắt đầu xuất hiện những kẻ lạnh lùng châm chọc, ngồi hóng khoảnh khắc “xe lật”, chờ xem đám trẻ này sẽ sụp đổ như thế nào.
Dù Ân Minh Lộc nỗ lực điều phối, cố gắng chăm sóc chu toàn cho tất cả, thì một sự thật vẫn cứ âm thầm hiện hữu: thức ăn và nước uống sẽ sớm cạn kiệt. Khi đó, đối diện với đói khát, khủng hoảng, liệu đám học sinh này sẽ xử sự thế nào? Giết người cướp đồ ăn – chỉ là chuyện sớm hay muộn.
Không biết đã bao lâu trôi qua, ánh sáng ban ngày mới chầm chậm len vào rừng sâu. Giấc ngủ không xua nổi nỗi sợ đang được đè nén. Đói bụng, lo lắng, hoảng loạn… lần lượt trỗi dậy.
Tiếng sột soạt của túi bánh, tiếng mở nắp chai, mùi thức ăn lan tỏa trong không khí. Nhưng người sẵn lòng chia sẻ – lại ít đến mức đáng buồn.
Một học sinh liếc nhìn người bạn từng cùng mình mở tiệc snack ngày hôm qua, nhưng đối phương chỉ cắm cúi gặm bánh mì, làm như không thấy ánh mắt đầy hàm ý ấy.
“Ê, hôm qua tớ chia khoai tây chiên cho cậu. Hôm nay cậu không nghĩ nên chia lại chút gì à? Có qua có lại chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play