Sau mấy bận được ăn thịt thỏa thuê, tinh thần và diện mạo của người trong thôn bỗng chốc tươi tỉnh hẳn lên. Mỗi lần gặp mặt đều thấy họ rạng rỡ, mặt mày hồng hào, tựa như ngay cả sức làm việc cũng tăng theo. Không khí chung quanh đầy ắp sinh khí, dường như ngay cả bước chân cũng nhẹ nhàng hơn, nụ cười cũng dễ hiện trên môi hơn.
Thế nhưng giữa cái không khí tươi vui ấy, Ân Ngọc Nga lại không cùng một nhịp. Không hiểu tin đồn từ đâu lan ra, rằng nàng không thích ăn cá. Một khi đã truyền đến tai mấy bà mấy cô trong thôn, liền biến thành chủ đề khiến người ta thở dài tiếc nuối:
— “Thời buổi này mà còn có người không mê nổi miếng thịt, đáng tiếc quá!”
Người ta vừa bàn tán vừa hồi tưởng bữa cơm hôm qua, thịt cá bày la liệt, nghĩ tới là đã nuốt nước miếng ừng ực, như thể vị ngọt mềm của miếng cá vẫn còn đọng lại trên đầu lưỡi.
Một bà đang phơi chăn cũng gật gù tán đồng:
— “Đúng rồi, cái con nhị tiểu thư nhà họ Ân ấy, đầu lưỡi kỳ quặc quá chừng, chẳng mê thịt cá tí nào, lại còn đòi ăn mấy món lạ. Xem ra cái mệnh không hưởng được phúc, có đồ ngon cũng không biết ăn.”
Cứ thế, lời ra tiếng vào, thêu dệt thêm mắm dặm muối, cuối cùng khiến Ân Ngọc Nga tức đến trợn tròn mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play