Ở phía bên kia, Ân Minh Lộc sau khi cấy sóng điện tinh thần vào giấc mơ của Chu Cẩm Hành, nhẹ nhàng can thiệp một chút rồi rút lui, xem như vì nguyên chủ mà trút ra một ngụm hờn giận. Không ngờ Chu Cẩm Hành lại nhập vai quá sâu, rơi vào đó mà không thể tự thoát ra.
Ân Minh Lộc xách theo một túi rau củ, vừa huýt sáo vừa chuẩn bị bếp núc, làm vài món sở trường bày biện đẹp đẽ trên bàn ăn.
Cậu rốt cuộc không phải nguyên chủ. Nguyên chủ thích chăm sóc người khác, thích làm việc nhà. Còn Ân Minh Lộc — cậu thích được người khác chăm, thích được chiều chuộng như một báu vật nhỏ, không ưa dính tay vào việc bếp núc. Thậm chí số lần xuống bếp đếm trên đầu ngón tay.
Đúng nghĩa là một đóa hoa quý nhân gian, mười ngón tay không dính nước xuân.
Mà dẫu có xuống bếp, ăn một mình cũng thật đơn điệu. Ân Minh Lộc không thích sự tĩnh lặng. Cậu rút điện thoại ra, chụp lại mâm cơm rồi đăng lên vòng bạn bè.
Còn chưa ăn được vài miếng, điện thoại đã “tinh tinh tinh” vang lên liên tục. Bình luận tới tấp. Có người khen món ăn trông hấp dẫn, tán thưởng cậu là người đàn ông đảm đang mẫu mực; có người an ủi cậu: “Người cũ không đi, người mới sao đến?”; lại có người rủ cậu đi uống rượu, nói chỗ đó nhiều trai đẹp, cổ vũ cậu mở lòng yêu đương chớp nhoáng. Có kẻ thậm chí tự ứng cử làm bạn trai luôn.
Ân Minh Lộc gặm đũa, vừa tùy tiện trả lời vài câu vừa định thoát khỏi ứng dụng, thì trong hàng dài bình luận bất ngờ hiện lên một cái tên: Lâu Vọng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT