"Ô, tới rồi à?"
Từ xa trông thấy hai người bước vào, một người đàn ông tóc đen đang ngậm điếu thuốc trong sảnh lớn liền giơ tay vẫy. Người đó tên là Khúc Ngôn – đại thiếu gia của nhà họ Khúc, cũng là bạn thân từ thuở trung học của Chu Cẩm Hành và Kiều An. Ba người từng là bộ ba thân thiết nổi tiếng suốt những năm cấp ba, tình cảm khắng khít, và dĩ nhiên cũng là những người trong nhóm từng ghét cay ghét đắng nguyên chủ.
Kiếp trước, Khúc Ngôn từng không ít lần sỉ nhục nguyên chủ, buông những lời như: “Ếch mà đòi ăn thịt thiên nga, gà rừng cả đời cũng chỉ là gà rừng, có bay thế nào cũng không thể hóa thành phượng hoàng.” Lời lẽ của hắn độc địa vô cùng, trong khi nguyên chủ lại không giỏi biện bạch, không ít lần chỉ biết rơm rớm nước mắt chịu đựng.
Tên của những kẻ khác thì nguyên chủ đã quên, chỉ còn nhớ biệt danh và khuôn mặt. Đại loại như Trần thiếu, Dương thiếu… Đám con nhà giàu ngông cuồng này dường như cũng phân chia cấp bậc rõ ràng, mà Chu Cẩm Hành và Khúc Ngôn luôn là những kẻ đứng đầu, như thiên lôi sai đâu đánh đó. Những kẻ còn lại, chỉ là đám tiểu đệ làm nền mà thôi.
“Hôm nay hai người các cậu hiếm hoi thật đấy, sao lại không vào phòng riêng mà ngồi ngoài đại sảnh thế này?”
Trong sảnh lớn có đến ba bốn chục bàn, người đông chen chúc, phục vụ đi lại tấp nập. Chu Cẩm Hành và đám bạn xưa nay không thích sự ồn ào như thế, thường chỉ chọn ngồi trong các phòng riêng thoải mái. Hôm nay lại chọn ngồi ngoài, chắc chắn không phải không có lý do.
Chín phần mười là muốn khiến một ai đó mất mặt trước đám đông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play