Chưa kịp để cung nhân thông báo, Tạ Yếm đã lặng lẽ đi thẳng đến nơi thiếu niên đang ở trong noãn các. Con đường này, đối với hắn mà nói đã chẳng còn xa lạ. Từ xa nhìn lại, trong phòng kia chỉ thắp một ngọn đèn ấm áp, ánh sáng từ khung cửa sổ lưới mờ mờ hắt ra, phản chiếu lên cửa là bóng dáng nhỏ bé nhưng quen thuộc vô cùng. Bóng hình ấy khiến lòng hắn bỗng dâng lên một tia chờ mong mơ hồ.
Không hiểu vì sao, hắn liền chậm rãi bước chậm lại.
Ngoài cửa có hai tiểu thái giám đang trực đêm, cúi đầu gật gù vì buồn ngủ. Đột nhiên trong tầm mắt hiện lên một đôi giày gấm thêu hoa văn mây màu vàng sáng, cả hai liền giật mình ngẩng đầu, vừa nhìn thấy là Cảnh Đế, trên mặt liền không giấu nổi vẻ mừng rỡ. Bọn họ thầm nghĩ, quả nhiên bệ hạ vẫn là yêu thích thế tử nhất! Nếu không, làm sao vừa nghe thấy thế tử buồn bã là đã vội vàng chạy đến ngay?
Vương công công vốn tinh ý, hiểu rõ bệ hạ không muốn bị làm phiền, liền nghiêm mặt, ra hiệu “suỵt” bảo hai tiểu thái giám giữ im lặng.
Hai tiểu thái giám mừng rỡ gật đầu lia lịa.
Tạ Yếm bước vào noãn các, nhưng cảnh tượng trước mắt lại nằm ngoài dự đoán. Hắn vốn tưởng thiếu niên sẽ ngồi đó buồn bã trầm mặc, ai ngờ lại thấy y đang an tĩnh đọc sách, đôi mắt đen nhánh chăm chú không chớp nhìn vào trang giấy, tựa như hoàn toàn không nghe thấy tiếng bước chân ngoài cửa. Trong không khí chỉ vang vọng tiếng lật sách nhẹ nhàng “sàn sạt”.
Có lẽ sắp đi ngủ nên mái tóc mềm mại của thiếu niên hơi rối, buông nhẹ trên vai. Dưới ánh nến, hàng mi dài khẽ động, đổ bóng lên gương mặt trắng trẻo, khiến ngũ quan thêm phần tinh xảo. Chiếc mũi nhỏ nhắn cao cao, đôi môi hồng hào mềm mại, tất cả hợp lại tạo nên một vẻ đẹp thanh tú khó tả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play