Khoang miệng Quý Tu Tề tràn ngập mùi máu tanh nồng nặc, đầu óc anh ta đã không cách nào suy nghĩ được nữa, lại không phát ra được âm thanh nào, nhìn chằm chằm Từ Hồi Chu bằng hai mắt đỏ ngầu.
Lê Trạm…
Không chết…
Thấy dáng vẻ thất thố câm nín của Quý Tu Tề, vẻ mặt Từ Hồi Chu vẫn bình thản, không nhanh không chậm hỏi: "Bạn tốt, cậu đang sợ hãi sao?"
Hai chữ "bạn tốt" như hàng nghìn hàng vạn xương cá cắm vào cổ họng, Quý Tu Tề càng không nói nên lời.
Sự ăn năn sám hối và nỗi hoài niệm dối trá và vô nghĩa của anh ta, giờ phút này không có chỗ nào để có thể che giấu, phơi bày một cách trần trụi trong chiếc xe cáp lơ lửng giữa núi rừng này, không thể trốn đi đâu được, cũng không thể né tránh.
Đêm đó ở biển hoa bỉ ngạn, anh ta dửng dưng nhìn Lê Trạm bị Tống Minh Ngạn đẩy xuống vách đá, khi chụp được tấm hình đó, trong đầu chỉ có một suy nghĩ…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play