Thẩm Dữ Triệt nghiến chặt răng, anh ta còn định thăm dò nhưng bỗng dưng Lục Dực An giành chuyển chủ đề: "À Hồi Chu à, nghe chú ba nói cậu cũng đang làm hoạt động công ích gì đó phải không?"
Tống Minh Ngạn rất ngạc nhiên, mở to mắt: "Cậu còn làm công ích?"
Từ Hồi Chu buông đũa: "Không tính là thế, chỉ là lúc ở trường nhìn thấy một vài quảng cáo nên có tài trợ cho một vài đứa trẻ có ba mẹ đi làm ăn xa sống ở vùng núi mà thôi."
Tim Tống Minh Ngạn đập thình thịch, chẳng trách Từ Hồi Chu lại tham gia buổi đấu giá công ích, còn vừa ý "Quên" giống anh ta, đột nhiên Tống Minh Ngạn nảy sinh một cảm giác kỳ diệu, anh ta chỉ muốn một cốc rượu nhỏ nhưng lại như đã say.
"Vâng, cuối tháng sẽ gửi đi một lô sách."
"Ở Lâm Châu, đến đó một chuyến cũng không phiền mấy."
Sau đó họ đã nói gì Tống Minh Ngạn cũng không nghe rõ, chóp mũi chỉ có không khí của rừng rậm sau cơn mưa vừa thanh mát dịu nhẹ vừa khiến người ta yêu thích ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT