Nghe Lục Tố nói, vẻ mặt Lục Hoa Thu có chút thay đổi một cách tinh tế, bà ta mỉm cười rồi gật đầu, buông tay rồi nghiêng người nói: "Đi thôi." 
Lục Tố chẳng hề nhường bước, sải chân dài đi song song cùng Lục Hoa Thu vào trụ sở chính của Lục Thị.
Bỏ lại một đám cổ đông, nhân viên lâu năm với đủ vẻ mặt khác nhau, lát sau mỗi người đều mang tâm tư riêng mà đi theo. 
Duy chỉ có Tống Xuất Lĩnh đứng yên tại chỗ, vốn dĩ cậu ta đang đi sau Lục Hoa Thu và nói chuyện với các cổ đông khác, nhưng khi Lục Tố xuất hiện, cậu ta lập tức trở thành người vô hình không ai chú ý, những lời muốn nói với cổ đông nghẹn lại trong miệng vì chẳng ai buồn quan tâm. 
Tống Xuất Lĩnh nhìn chằm chằm bóng lưng dần khuất xa của Lục Tố, nghiến răng thốt lên một tiếng cực kỳ không hợp với vẻ mặt của cậu ta: "Mẹ kiếp!" 
"Không dám nói thẳng mặt à? Hay là bình thường giả tạo quen rồi, chỉ có thể lén lút trút giận sau lưng thôi?" 
Một giọng nói lạnh nhạt bất chợt vang lên, Tống Xuất Lĩnh giật nảy mình, tim đập thình thịch, sắc mặt cậu ta vốn đã khó coi, khi quay đầu lại thấy Từ Hồi Chu thì càng trở nên đặc sắc. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play