Mọi cảm xúc của Lục Tố đều biến mất, cậu như nhớ lại ngày xảy ra tai nạn xe đó.
Tầm mắt của bị sắc máu che mờ, chỉ có thể ngửi được mùi hương vừa gay mũi vừa ghê tởm, cậu được mẹ bảo vệ chặt chẽ trong lòng, nhiệt độ cơ thể ấm áp dần dần trở nên lạnh như băng.
Đó là quá trình mà một người tử vong.
Yết hầu Lục Tố lăn lộn, trời sáng hẳn, tuyết rơi dày đặc khắp nơi, cuối cùng cũng thấy ánh mặt trời.
Sắc mặt cậu còn trắng hơn cả tuyết đọng trên ngọn cây, cậu chậm rãi đi tới trước mặt Từ Hồi Chu, nâng tay muốn xoa mặt Từ Hồi Chu, khi sắp chạm tới, ngón tay cậu không thể khống chế được mà run rẩy, khớp xương vang lên rắc rắc, cuối cùng vẫn siết chặt, thu tay lại, không dám xác nhận nhiệt độ cơ thể của Từ Hồi Chu.
Giọng cậu khàn đặc: "Bệnh án mà em nhận được, là anh làm giả đúng không?"
Từ Hồi Chu thở sâu, anh lắc đầu: "Là thật đấy, chỉ bị giấu đi một phần thôi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play