Ta thức trắng cả đêm... Kể chuyện cổ tích đến khuya, Lăng Thanh Vân vẫn cứ hỏi "sau đó thì sao", ta tức đến mức thầm chửi loạn lên: Sau này không bao giờ ngủ cùng hắn.
Phi, là nằm mới đúng...
Ngày hôm sau, mắt ta thâm một mảng to đùng, ta còn phải tham dự một lễ nữa, tiếp tục bàn bạc chủ đề dang dở ngày hôm qua.
Đúng như ta dự liệu, khi Thành chủ Tây Hà đưa ra đề xuất hạn chế nhập khẩu quặng sắt, tỷ tỷ đã mở miệng đỡ lời.
"Người xưa vẫn nói, nhân vô tín bất lập (1), các ngươi muốn thay đổi cung ứng, tốt xấu cũng nên báo trước một tiếng," Giọng An Ngọc Noãn dễ nghe nhưng rất trầm, dường như mang theo một chút hàn ý, "Muốn dừng thì dừng, muốn tiếp thì tiếp, sau này còn ai dám giao dịch với các ngươi?"
(1) Nhân vô tín bất lập: Người không giữ chữ tín thì sẽ không có chỗ đứng trong xã hội.
Tây Hà là tiểu quốc thuộc phạm vi thế lực của An thị, nghe thấy An Ngọc Noãn lên tiếng cũng không dám phản bác, chỉ nói: "An quốc chủ lượng thứ, khu mỏ nhà ta mấy ngày trước bị ngập nước, muốn khai thác trở lại, có lẽ phải đợi một thời gian."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play