Trời vẫn còn sớm, mặt trời đã lặng lẽ trượt xuống dưới đường chân trời, nhuộm bầu trời một lớp cam vàng nhàn nhạt.
Cuối hạ đầu thu, vài chiếc lá sớm rụng nhẹ nhàng lay động trong gió, chậm rãi rơi xuống dưới chân các học sinh.
Giản Nhiên lên cơn “trẻ con”, cúi người nhặt một chiếc lá, ngắt hết lá chỉ chừa lại cuống, định chơi trò “rút gân”.
Cao Duệ Sinh chê cô trẻ con, nhưng Chu Du thì lại hứng thú.
Cô cũng nhặt một cái cuống lá to to: “Tới đây, để tớ!”
Hai cuống lá quấn vào nhau, rắc một cái, cái của Chu Du gãy.
Châu Du lại nhặt một cái khác, Giản Nhiên vẫn dùng cái cũ, rắc một cái nữa, lại là của Chu Du gãy.
“Gì vậy trời?” Chu Du trợn to mắt, nhìn kỹ cuống lá trong tay Giản Nhiên rồi tức tối cúi xuống nhặt cái mới: “Tớ không tin luôn á!”
Cuống lá trong tay không to lắm, nhưng khí thế của Chu Du thì hừng hực, chân đứng tấn như chuẩn bị vận hết sức mạnh.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play