Tôn Hinh Lôi quay người định rời đi, nhưng lão Phổ lại nhanh chân hơn cô một bước, lại lần nữa chắn trước mặt cô, cứ dây dưa không dứt. Kỳ lạ là rõ ràng là anh ta đeo bám, vậy mà đến cuối cùng lại là anh ta tỏ vẻ tức giận:
“Em đừng làm ầm nữa được không? Sau này anh cho em đi làm, chuyện sinh con chúng ta cũng có thể thương lượng lại mà!”
Tôn Hinh Lôi là người có chí khí, Khâu Hành Vãn vốn không định lộ diện, nhưng nhìn cảnh “người biết xấu hổ” không lại được kẻ “mặt dày”, đừng nói là ra mặt, đến anh còn muốn lao lên cho tên đó một trận.
Vừa nghĩ “trước đây rốt cuộc cô ấy đã chịu đựng con ếch này thế nào”, Khâu Hành Vãn đã không tự chủ được xuống xe, bước đến trước mặt lão Phổ, rồi thẳng tay ném bó hoa trong tay anh ta xuống đất.
Khâu Hành Vãn cao mét tám ba, người cao gầy, đứng cạnh Tôn Hinh Lôi trông vừa vặn và bắt mắt hơn hẳn. Lão Phổ thấy vậy thì ngớ ra, vốn là kiểu bắt nạt kẻ yếu, sợ người mạnh, không dám đối đầu với Khâu Hành Vãn, liền quay sang hỏi Tôn Hinh Lôi, giọng ngập ngừng:
“Người này là…?”
Khâu Hành Vãn thay cô lên tiếng, lười biếng mà giới thiệu:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT