Buổi báo cáo kết thúc, các nhà thiết kế với đủ loại cảm xúc như không cam lòng, ghen tỵ, căm hận, hoặc bình thản thưởng thức, lần lượt rời khỏi phòng họp.
Thẩm Vận Chi mỉm cười khen ngợi Tô Nam một câu, nói rằng anh thay đổi bản thảo vào phút chót mà vẫn có thể nghĩ ra một cách tiếp cận tốt như vậy, rất đáng khen ngợi. Tô Nam cười nhẹ, anh hiểu rõ những người ở đây đều là người thông minh, có lẽ phần lớn đều đoán được nguyên nhân anh làm như vậy. Anh chỉ đùa lại rằng anh làm liều mà thôi, may mắn là "chiếc bánh vẽ" đủ lớn, đã lừa được người.
Đặng Hân cũng cười nói anh khiêm tốn, rồi cùng anh thảo luận vài câu về ý tưởng này.
Lý Minh ở bên cạnh nghe thấy những lời khen ngợi và nịnh nọt của mọi người, anh ta vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng và khinh thường. Tô Nam liếc thấy, đột nhiên gọi anh ta lại: "Lý Minh."
Lý Minh dừng bước, sau đó hất cằm lên: "Anh Tô có gì chỉ giáo?"
"Chỉ giáo thì không dám, chỉ là một lời nhắc nhở thiện chí thôi." Tô Nam mỉm cười, nhìn thẳng vào mắt Lý Minh, "Trong bản báo cáo thiết kế của anh vừa rồi, hình như có một chi tiết bị nhầm lẫn. Chiếc ghim cài lông công mà bà Hoắc Tư Mẫn thiết kế, là dành cho mẹ của bà ấy, không phải cho dì út của bà."
Nói xong, Tô Nam còn cho anh ta xem một bài phỏng vấn trên điện thoại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT