“Tô Nam, đừng sợ tôi.”
Tô Nam giật mình, vô thức cảm nhận trong ánh mắt tĩnh lặng của Hoắc Văn Thanh có một điều gì đó anh không thể nhìn thấu, nhưng rồi lại cho rằng đó chỉ là ảo giác.
Hoắc Văn Thanh tiếp tục nói bằng giọng đều đều: “Cậu không phải là nhân viên trong công ty tôi, cũng không phải là cấp dưới của tôi. Mối quan hệ giữa chúng ta là hợp tác bình đẳng. Mời cậu ăn một bữa cơm là chuyện rất bình thường, cậu không cần phải cảm thấy áp lực.”
Tô Nam có chút á khẩu, Hoắc Văn Thanh lại hỏi: “Hay là trông tôi rất đáng sợ?”
Giọng điệu của hắn vừa như đùa giỡn vừa như bất lực, làm dịu đi sự nghiêm túc lúc trước. Tô Nam bỗng cảm thấy mình có vẻ hơi quá đáng, đành cười đáp lại bằng một câu bông đùa: “Không đến mức đó, tôi chỉ lo anh không đủ ăn thôi.”
Khóe miệng Hoắc Văn Thanh nở một nụ cười sâu hơn, bước vào phòng ăn và ngồi xuống. Lo Tô Nam sẽ không thoải mái, hắn không lịch sự kéo ghế cho Tô Nam mà chỉ nói bâng quơ: “Ngồi đi.”
Quản gia đã bày biện xong các món ăn, hương thơm thức ăn lan tỏa khắp nơi, Tô Nam nuốt nước bọt một cách lặng lẽ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT