Ôm chặt chiếc hotdog phủ đường ngọt ngào có lớp vỏ giòn rụm như báu vật trong tay, tôi bật cười khúc khích với vẻ mặt hơi ngượng ngùng. Dù đã tiêu khá nhiều tiền ngay ngày đầu bỏ trốn vì khẩu vị bỗng dưng trở lại, nhưng tiền thì kiếm lại nhanh thôi. Có lẽ vì những ký ức đói khát trước đây mà tôi hình thành một niềm tin mãnh liệt: hễ thèm ăn là phải ăn ngay.
"Mình còn trẻ khỏe thế này, chắc kiếm việc làm nhanh thôi. Mà này, phải ăn liền trước khi nguội mất."
Đã lặn lội đến Gangneung rồi thì tôi muốn ngắm biển một chút. Dù đêm đã khuya, không thể ngâm chân dưới nước biển, nhưng tôi vẫn muốn được nhìn thấy nó từ xa. Thế là tôi hỏi đường mọi người xung quanh và leo lên chuyến xe buýt đến bãi biển Songjeong, Gangneung. Chiếc xe buýt lướt qua khu chợ đông đúc rồi đi vào con đường vắng vẻ, tôi cứ dỏng tai nghe thông báo sợ nhỡ xuống sai bến.
[Trạm dừng tiếp theo là bãi biển Songjeong, Gangneung. Xin quý khách vui lòng xuống xe sau khi xe đã dừng hẳn.]
"Oa, đến rồi!"
May mắn thay, tôi không bị lạc đường và đã xuống đúng bến. Ôm chặt chiếc hotdog, tôi đứng chờ đèn xanh ở ngã tư, phía đối diện là biển. Mùi hotdog vẫn còn ấm nóng thoang thoảng, tôi nuốt nước miếng ừng ực. Đang định nhấc chân bước đi khi đèn tín hiệu chuyển màu, bỗng có ai đó gọi tôi từ phía sau.
"Khoan đã, cháu bé."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT