Khương lão đầu nhắm mắt lại, "A Mai à, ngươi có biết cha mẹ chồng ngươi có biết chuyện ngươi mang giò heo đến không? Hay là, để ta đến giải thích với cha mẹ chồng ngươi một chút?"
Hắn cậy già lên mặt, có chút ghê tởm. Khương nãi nãi biến sắc, vừa định nói, Khương Tuyết Vi liền giật ống tay áo của bà, lắc đầu ra hiệu.
A Mai tự nhiên hào phóng cười nói, "Không cần đâu, cha mẹ chồng ta biết, bọn họ thường nói, Phúc Minh có nhiều người già trẻ lớn bé, nam nữ như vậy, Tiểu Vi là người xuất sắc nhất, một ngày nào đó con bé sẽ bay cao bay xa, bảo ta nên kết thiện duyên nhiều vào."
Ánh mắt nàng dừng lại, kinh ngạc trợn to, "A, Khương gia gia, y phục của người dơ quá, sao không giặt đi? Quần còn bị rách một lỗ, người không thấy sao? Gần đây người làm sao vậy? Từ trước đến giờ người chưa từng lôi thôi như thế."
Lời nói này như dao đâm mềm, Khương lão đầu mặt đỏ bừng, vừa thẹn vừa xấu hổ.
Hai nàng dâu nói thì hay lắm, nhưng làm thì chẳng ra sao, bảo các nàng giặt quần áo, các nàng miệng thì đáp ứng, nhưng lại không làm.
Đây đều là chuyện quái quỷ gì?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT