Cố đại thẩm nhìn hắn lại tưởng nhỏ vài giọt nước mắt cá sấu, vội vàng dừng lại: "Ngày tốt lành thế này, ngươi đừng có mà ép ta đánh ngươi, con cái đều lớn hết cả rồi, đều tự lo thân rồi, sau này chỉ còn lại hai bọn ta sống với nhau thôi, bây giờ ngươi khóc lóc làm gì."
Mấy năm trước, khi lão bà kia đến làm ầm ĩ, hắn cứ như con lừa cố chấp, không chịu yếu thế.
Khiến người trong thôn nắm không ít nhược điểm, giờ thì lại ủy mị lên, đúng là chẳng dùng đầu óc.
Cố Kiến Dân đang chuẩn bị cảm xúc, bị Cố đại thẩm nói như vậy, trong chốc lát chẳng biết nói sao, chỉ có thể bất đắc dĩ nói: "Sao ngươi lại cạn lời vậy, ta đây chẳng phải là cảm thán thôi sao? Trước kia ai mà nghĩ được chúng ta có thể vào thành chứ!
Lại còn là thành phố lớn như tỉnh thành này, ta về, nhất định sẽ đi chỗ Đại ca lấy cái loa, đi vòng quanh trong thôn ba vòng, để mấy kẻ hay châm chọc ta nhìn xem, con trai con dâu ta giỏi giang cỡ nào."
Cố đại thẩm buồn cười, đưa tay chọc chọc vào đầu hắn: "Xem ngươi cái đức hạnh này, nếu không có Tiểu Phó, chỉ cái loại con trai đi vài bước đã thở không ra hơi như ngươi, thì có thể để cho ngươi được sống cuộc sống tốt thế này à?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT