Mấy thứ bày biện đều là con dâu nàng cho, nếu không có Phó Tuyết, cũng chẳng có khung cảnh thế này.
Cũng có thể để nàng ta đắc ý một phen, hiện tại thích lắm.
Cố đại thẩm nhe răng cười hở cả lợi, cười đến đuôi mắt đầy nếp nhăn, "Vẫn là Tiểu Phó có lòng tốt, nhìn đến thằng con bất tài của ta, cho ta đem đống hàng tồn này mà tống khứ được, nếu không thì ta ôm khư khư lấy, tổ tông cũng phải oán ta.
Sau này hai vợ chồng con sống thế nào thì tự bàn bạc, có gì cần ta giúp cứ đến nói.
Mẹ chồng con vẫn còn trẻ, vẫn làm được việc, chỉ là không có triển vọng gì lớn lao, giúp đỡ không được các con nhiều." Cố đại thẩm vỗ ngực cái bốp, rất thẳng thắn, chọc Phó Tuyết cười nói: "Nương, xem lời người nói kìa, người đã giúp chúng con nhiều rồi, có thể gả vào Cố gia, cũng là phúc khí của con."
Thật đó, cái thời buổi mà quan hệ mẹ chồng nàng dâu rất căng thẳng này nếu không gặp được Cố Diệp, nàng cũng không có ý định lấy chồng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT