Cố Kiến Quốc mệt mỏi mặt mày nghe đến đây, cuối cùng cũng thả lỏng.
Không phải, cháu hắn kia, hắn rõ nhất, nhìn thì có vẻ ngoan ngoãn nghe lời, nhưng trong lòng lại độc ác hơn ai hết!
Huống chi hắn trông Phó Tuyết rất kỹ, giống như chó giữ nhà vậy, hiện tại hắn mà xông qua đó, cũng chẳng chiếm được lợi lộc gì.
Vậy nên, chỉ đành cam chịu đứng một bên, nhận lấy khăn mặt Tống Vân đưa tới, thô lỗ lau tóc, tiện thể lau mặt luôn.
Bưng bát canh gừng nóng hổi lên, một hơi dốc cạn, cả thân thể xương cốt cuối cùng cũng ấm lên.
Hắn thở dài nói: "Ta lúc đó chẳng phải lo lắng sao? Giờ người càng lúc càng đông, ta thấy sớm muộn gì cũng sinh chuyện, ta phải tìm Tiểu Phó lấy ý kiến mới được, bọn trẻ giờ đầu óc chu toàn, ta theo không kịp, không chuẩn bị sớm không được à?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT