Cứ thế, hời hợt một câu, Lâm Hoan Hoan bị phái đi, nàng không cam lòng vô cùng.
Nếu không phải trong nhà có người bị thương nặng, đâu đến phiên Thẩm Khanh Ninh nhục nhã mình như vậy.
Lâm Hoan Hoan xấu hổ và giận dữ, nước mắt rơi lã chã như chuỗi ngọc đứt dây, lại vốn tính kiêu ngạo, trừng mắt nhìn Thẩm Khanh Ninh: "Không sai, mời các ngươi sau này đừng nói lung tung, ta cùng đồng chí Thẩm chỉ là tình bạn cách mạng, không có bất kỳ quan hệ nào khác, khiến người ta hiểu lầm cẩn thận bị xé nát miệng."
Lâm Hoan Hoan nói xong, lập tức bỏ đi, Mạnh Hân thấy vậy còn nói: "Đồng chí Thẩm, anh dù sao cũng là nam đồng chí, sao có thể nói năng nặng lời như vậy, trước mặt mọi người, anh chẳng phải đang dẫm mặt thanh niên trí thức Lâm xuống đất sao?
Nàng là con gái sao chịu đựng nổi, giờ bỏ chạy, nếu xảy ra chuyện gì hay nàng nghĩ quẩn làm liều anh khó mà giải thích, dù sao cũng tại anh."
Mạnh Hân nào phải bênh vực Lâm Hoan Hoan, chỉ là muốn xem náo nhiệt mà thôi, Lâm Hoan Hoan suốt ngày vênh váo như tiểu thư tư bản, phải có người dẹp bớt cái oắt con của nàng xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play