Cứu mạng; trước đây thật sự không có cơ hội, hiện tại đây chẳng phải vừa lúc sao!
Phó Tuyết đôi mắt hơi nheo lại, thấy Cố Diệp đứng ngồi không yên trên trán toàn mồ hôi lạnh, rõ ràng có làm gì đâu, sao lại có cảm giác chột dạ như vậy?
Cố Diệp tim nhảy lên tận cổ họng, nhìn Phó Tuyết không nói lời nào, còn tưởng rằng nàng tức giận, vội vàng giải thích: "Tức phụ, ta thật không cố ý giấu giếm, ta chỉ là quên thôi."
Tiền trong nhà đều nên giao cho tức phụ giữ, hắn có cái giác ngộ này, huống chi, hắn rất thích Phó Tuyết quản mình.
Như vậy sẽ không khiến hắn cảm thấy gò bó, ngược lại là Phó Tuyết quan tâm đến hắn.
Phó Tuyết biết tâm ý của Cố Diệp đối với mình, cũng không làm khó dễ, "Bây giờ tìm ra, vẫn kịp."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT