(Từ chương này chuyển thành xưng hô anh-em nhé)
Bên ngoài cửa sổ, màn đêm và cơn mưa phùn quyện vào nhau thành một thể. Trong căn phòng yên tĩnh, anh tựa lưng vào ghế sofa, chiếc áo sơ mi mỏng màu xanh nhạt đã được cởi xuống đến cánh tay. Hai chân anh thả lỏng, tự nhiên dang ra, tay đặt lên eo cô một cách kiềm chế. Dưới mái tóc đen nhánh, tai anh đỏ ửng, vẻ mặt im lặng chịu đựng vừa trong trẻo vừa mê hoặc.
Cô ngồi trên đùi anh, ôm lấy đầu anh, môi lưỡi quấn quýt. Tay luồn vào mái tóc mềm mại của anh, nắm chặt rồi lại buông ra, không nỡ rời xa. Chu Tư Lễ thường xuyên cảm thấy mình không thở nổi, cô gần như chặn hết cả đường thở và không gian hít thở của anh.
Cánh tay thon thả vòng qua hai bên mặt anh, những sợi tóc lạnh lẽo lướt qua xương quai xanh, má áp vào má, anh hoàn toàn bị giam trong vòng tay cô. Yết hầu anh trượt lên trượt xuống, phát ra tiếng động nhẹ, nuốt lấy không biết là nước bọt của ai. Khi môi hai người vừa tách ra một chút, cô chăm chú nhìn vẻ mặt anh vì thiếu oxy mà choáng váng, đợi anh bình tĩnh lại rồi vỗ nhẹ vào má anh, anh ngoan ngoãn há miệng.
Không biết là lần thứ mấy trong đêm nay anh há miệng ra, một tay anh siết chặt eo cô, tay kia giữ đầu cô, tiếp tục hôn sâu thêm lần nữa. Máu thịt như nóng lên từng chút, cả hai cứ thế đắm chìm trong biển cả đầy hơi thở hòa quyện của nhau.
Thỉnh thoảng, họ lại nói vài câu, tranh thủ nghỉ ngơi. Nhưng hễ ánh mắt chạm nhau, anh nuốt nước bọt, cô cụp mắt xuống, rồi lại tiếp tục.
Cứ như vậy, họ hôn nhau suốt hai tiếng đồng hồ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT