“Hứa Gia?”
Trán cô lấm tấm mồ hôi, dưới ánh trăng lại càng lấp lánh. Cậu cúi đầu, đỡ lấy khuỷu tay cô, cẩn thận hỏi: “Cậu trông không ổn lắm, đã xảy ra chuyện gì sao?”
Hứa Gia hoàn hồn, thấy là cậu thì ngẩn người trong giây lát. Tiếng ù ù trong đầu dần tan biến, cô tránh ánh mắt cậu một cách lúng túng, “…Con dao nhỏ của tôi, mất rồi.”
Nhưng giọng điệu này lại không giống như chỉ đơn thuần làm mất một con dao. Chu Tư Lễ không hỏi thêm: “Vẫn chưa tìm thấy à? Mất ở đâu, tôi giúp cậu tìm nhé.”
Hứa Gia không trả lời, phần lớn là không thể lấy lại con dao của mình nữa. Cô không tin Cố Tình sẽ giữ nó cẩn thận giúp cô, lúc này hẳn là nó đã nằm trong thùng rác nào đó, chờ đến sáu giờ sáng mai sẽ bị đưa lên xe rác chở đến lò đốt tập trung.
Còn cậu thì đột nhiên xuất hiện ở đây—
Cô nhìn cậu, “Sao cậu lại ở đây?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT