“Hahaha, tụi nó yếu thật đấy, các cậu cũng thấy rồi chứ? Tôi có dùng nhiều sức đâu mà nó đã ngã rồi, thế mà cũng trách mình à? Đám gầy gò lớp A1 đúng là chẳng ra làm sao.”
Lương Viên xoa xoa mũi, nói:
“Thôi đi, nói là chơi cho vui thôi mà, các cậu đánh cái kiểu gì mà ngày càng dữ dằn vậy? Xong việc rồi thì mau đi xin lỗi người ta đi.”
Trương Văn Bằng khoanh tay sau đầu, liếc mắt nhìn Vọng Khôn phía trước:
“Tôi xin lỗi làm gì, chẳng phải là ý của anh Vọng à?”
Lương Viên thật sự không biết chuyện này. Cậu ta chỉ biết hôm nay là đi theo bọn họ đánh một trận. Theo thông lệ, biết rõ thực lực hai bên có sự chênh lệch, lớp cậu ta sẽ nương tay một chút, cố không để cách biệt điểm số quá lớn. Bằng không, sau này cả khối sẽ chẳng ai thèm chơi cùng lớp cậu ta nữa. Lớp A14 cũng không phải ai cũng là dân bóng rổ, còn có mấy bạn học thể dục khác muốn tham gia thi đấu.
Tiếng còi của trọng tài vang lên, trận chung kết bắt đầu. Lương Viên đến muộn, chỉ kịp chơi một hiệp. Đang chạy trên sân, cậu phát hiện ra có gì đó không ổn — đồng đội của cậu nhắm thẳng vào số 7 của lớp A1, cứ bóng vào tay cậu ta là họ lập tức cướp bóng, không để cho cậu ta yên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play