"Không cần cảm ơn." Thẩm Bình Ngộ nở nụ cười nhạt.
Chu Chiêu Cần thấy vẻ lạnh nhạt trên mặt cậu bé vì nụ cười này mà giảm bớt hào hứng, còn muốn mở miệng hỏi chuyện. Chỉ là, hắn còn chưa mở miệng thì Thẩm Bình Ngộ đã cúi người: "Ta còn có việc phải đi trước, bữa trưa sẽ phái người đưa đến, đệ không cần đến nhà ăn làm gì."
"Vâng." Chu Chiêu Cần liên tục gật đầu, nhìn Thẩm Bình Ngộ đi xa. Dáng vẻ cậu bé nhỏ nhắn nhưng lại lộ ra vẻ trưởng thành từ rất sớm, không ngừng thở dài, nhìn về phía kinh đô, miệng mấp máy tiếc nuối.
Nhưng hắn nhanh chóng tươi tỉnh trở lại.
Không sao, lúc ăn trưa chắc chắn sẽ nhìn thấy sư huynh, đến lúc đó hỏi lại cũng được.
Vì sáng nay còn có tiết học, tất cả đệ tử của các lão sư đều đến nghe giảng bài. Học viện của Thẩm gia mở cả ngày, đương nhiên giữa trưa sẽ ăn ở nhà ăn.
"Ting..." Sau một tiếng rung chuông, vài tiếng liên tục vang lên nữa. Khuôn mặt Chu Chiêu Cần khẽ thay đổi, dặn gã sai vặt để đồ vào phòng của hắn, còn mình vội chạy đến lớp học.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT