Cũng may đầu bếp nương tay, không cho quá nhiều ớt, còn dựa theo khẩu vị, thêm đường và gia vị khác để trung hoà lại.
Cuối cùng làm ra cá nướng, vị cay không khác đời sau, trong vị cay còn có vị ngọt.
Nhất là trong khoảng thời gian này, quả vải được đưa ra thị trường, đương nhiên Tiêu gia cũng có. Vì vậy cho bốn quả lên cá nướng, quả vải trắng muốt bỏ hạt, nước canh sôi sùng sục nhuộm đỏ thịt vải.
"Mọi người thích là được rồi, nhưng không phải do muội phát minh ra, chỉ là đọc được trong sách thôi." Yến Thu Xu ngượng ngùng cười, lại nhanh tay gắp một miếng vải trong cá nướng.
Rõ ràng ăn quả vải trực tiếp rất ngon, nhưng vải cho vào cá nướng nóng hầm hập, vị ngọt tăng lên, lại có vị mặn vị cay, ban đầu ăn vào hương vị hơi lạ, nhưng nàng luôn cảm thấy ngon vô cùng.
Chẳng lẽ vì không cần lột vỏ bỏ hạt ư?
Yến Thu Xu vừa ăn vừa nghĩ, nhai hai ba lần rồi nuốt xuống, lại ăn thêm một miếng thịt cá. Nước canh cay cay mặn mặn thấm vào thịt cá ngon lại còn thơm, phải nói là rất ngon!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT