Vết thương trên đùi nàng ấy còn chưa khôi phục hoàn toàn, còn cách viện một đoạn, nàng ấy muốn tự mình đi vào, Tiêu phu nhân có phần không nỡ, sợ vết thương của nàng ấy càng nghiêm trọng hơn, liền cho một cái kiệu nhỏ để các ma ma đưa nàng ấy lại đây.
Nàng ấy còn đeo khăn che mặt, sắc mặt dịu dàng, dễ nhìn hơn trước rất nhiều, vừa tiến đến, một đôi mắt hạnh liền nhìn chằm chằm cái bàn kia còn chưa thu dọn các bát đầy nước tương, cái mũi hít hít, sau đó cũng không hé răng mà chỉ nhìn Yến Thu Xu.
Không cần phải nói, chắc chắn là nàng đã mang mấy đồ ăn ngon kia đến.
Yến Thu Xu mím môi cười nói: “Ta có để phần cho ngươi.”
Nàng để Thủy Mỗi dọn nốt chỗ mì còn sót lại trong cặp lồng kia ra bát, sau đó liền đưa cho Tiêu Hoài Nhã.
Tiêu Hoài Nhã có chút ngượng ngùng mà cười cười, nhưng vẫn nhận lấy rồi ngồi xuống ăn.
Nha hoàn tiến lên thu dọn bát đũa trên bàn, những người đứng gần bàn ăn đều quay về chỗ ngồi, mới vừa ngồi xuống, liền có nha hoàn chạy tới bẩm báo: “Thưa phu nhân, thiếu phu nhân Tống gia tới, nói có lễ vật muốn tặng Đức An Hương Quân.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT