Chỉ chốc lát sau, Yến Thu Xu đã nghe thấy tiếng khóc thút thít bên trong, nghe rất ủy khuất, nhưng không hiểu sao lại khiến nàng muốn cười, vốn dĩ nàng còn tưởng đó là một tiểu cô nương tinh quái nghịch ngợm sẽ xem trộm thoại bản linh tinh, nhưng chờ nàng ấy mở miệng, nàng lại phát hiện hóa ra đó là một tiểu cô nương đáng thương tự oán tự sầu về bản thân mình.
Nhưng nàng ấy biết võ, Yến Thu Xu đột nhiên nghĩ đến Tiêu tam tiểu thư bế tên tiểu béo Đông Đông này mà mặt không đổi sắc.
Yến Thu Xu lập tức cảm thấy cô nương này có lẽ cũng không thật sự là một hài tử yếu đuối.
Vậy mà còn khóc đến… Làm người ta đau lòng như vậy.
Tiêu phu nhân bình tĩnh lại, giơ tay ra hiệu Yến Thu Xu đến đây ngồi xuống, bất đắc dĩ nói: “Làm con chê cười rồi, tính lão ngũ trẻ con, trong nhà trừ lão lục ra thì nó là nhỏ nhất, còn là con gái nữa, khó tránh khỏi sẽ nuông chiều nó nhiều một chút, đến bây giờ nó còn không chịu trưởng thành, thích đẹp lại thích khóc.”
Yến Thu Xu rải những cánh hoa rơi trên ghế đá, ngồi xuống bên cạnh bà, an ủi: "Như vậy cũng rất tốt, nếu quá hiểu chuyện thì nàng ấy sẽ chịu nhiều ủy khuất."
"Đúng vậy, lúc trước thì không sao, mỗi khi bị bắt nạt, tuy nó khóc nhưng ít ra nó sẽ đánh trả, nhưng từ khi..." Tiêu phu nhân nghe vậy cũng cảm thấy an ủi, nhưng khi nghĩ đến tính tình hiện tại của nữ nhi mình, lại lập tức thấy đau đầu, nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play