Tiết đại nhân nhìn mập mạp, giống như Phật Di Lặc, mỗi khi cười rộ lên đôi mắt híp lại, khuôn mặt mũm mĩm trông rất đáng yêu.
Ông dịu giọng, điềm đạm an ủi vợ, hai người ở bên nhau mấy chục năm, tuy thuở còn trẻ có nhiều xích mích nhưng nhiều năm như vậy, hắn đã biết rõ nên đối xử với thê tử như thế nào.
Lúc nói chuyện, ông vẫn không quên gắp một miếng trứng cuộn.
Cũng không biết gần đây sao kinh thành thi thoảng lại có đồ ăn ngon, thơm ngọt ngào ngạt, hắn ăn mãi không chán.
Tiết phu nhân trừng mắt nhìn trượng phu, nhưng lực chú ý của trượng phu đều đặt ở dồ ăn, làm bà hơi nhụt chí, giận nói: “Ta đây không phải là khó chịu sao? Nhà chúng ta dốc hết toàn lực bồi dưỡng lão đại, vốn là chuyện nên làm, ai biết lão ngũ nhà mình lại cũng có tiền đồ như vậy, nếu chúng ta không giúp nó, ta sợ sau này nó sẽ trách chúng ta thiên vị lão đại..."
Vừa lúc hôm nay trượng phu về nhà sớm, nên bà ta muốn ông giúp bà khuyên nhủ con trai, lại phát hiện trượng phu vậy mà có thể thản nhiên được như vậy!
Tiết đại nhân buồn cười nói: “Lão ngũ nhà chúng ta thiện lương, cũng không phải là đứa trẻ hay so đo tính toán, nó sẽ không trách bà, bà cho nó sống tự do vui vẻ, so với bất luận cái gì đều tốt hơn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play